Cô nhớ lúc đó hai nhà khoa học bị hại đều họ Trần, cô đã nghĩ đến cậu hai và anh họ Trần Nghiêm.
Đây là trùng hợp hay là Trần Tố thật sự có vấn đề?
Trần Luật nghe thấy Thẩm Ngưng Sơ hỏi vậy cũng không để tâm, chỉ coi như cô tò mò, nên đem chuyện năm ngoái xảy ra nói cho cô nghe: “Năm ngoái bà ta bỏ thuốc cho Cố Khiếu Hành.”
Cũng may là lão Cố cẩn thận, nếu không mà để bà ta ra tay được thì lão Cố khỏi phải vào quân đội nữa.
Trần Luật tuy ngày thường hay đấu khẩu với Cố Khiếu Hành, nhưng trong công việc vẫn rất nể phục người anh em tốt này, tuổi còn trẻ đã làm đến chức Phó đoàn, một chút cũng không dựa dẫm vào quan hệ của ông nội và ông ngoại, tất cả công lao đều do bản lĩnh của bản thân mà có được.
Cho nên khi biết Trần Tố hạ thuốc Cố Khiếu Hành, anh ta tức giận đến mức không bao giờ gọi bà ta là cô nữa, thậm chí còn đặt cho bà ta cái tên là Mụ độc phụ, bởi vì người bình thường ai lại đi nghĩ đến cái thủ đoạn hèn hạ như bỏ thuốc chứ.
"Hả?" Thẩm Ngưng Sơ nghe nói Trần Tố bỏ thuốc Cố Khiếu Hành thì ngây người, người này cũng quá to gan rồi, dám bỏ thuốc sĩ quan quân đội tại ngũ, bà ta đúng là to gan lớn mật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play