Khi nghe thấy hai tiếng kêu thê lương truyền ra, Đàm Thanh sắc mặt liền trở nên âm trầm, bởi kinh nghiệm phong phú đã nói cho nàng biết, hai thanh âm thảm thiết này chính là do người sắp chết phát ra.
Có người sắp chết ư?
Tin tức này nhất thời khiến cho Đàm Thanh trầm ngâm nhíu mày. Nàng đúng là đã quên luôn lời dặn dò lúc trước của Trương Văn Trọng. Bất thình lình rút khẩu súng lục, đeo bên hông ra, muốn phóng vào trong tòa nhà bảo tàng, đem kẻ sát nhân kia áp giải ra bên ngoài.
Tuy rằng Đàm Thanh hành động rất nhanh, nhưng Trương Văn Trọng vẫn còn nhanh hơn nàng.
Ngay khi Đàm Thanh định di chuyển cước bộ, thì Trương Văn Trọng đã vươn tay kéo nàng trở về: “Cô không muốn sống nữa sao? Kẻ lẩn trốn ở trong nhà bảo tàng, cũng không phải cô và người của cô có thể đối phó nổi đâu.”
Lúc này Đàm Thanh mới nhớ tới cuộc nói chuyện vừa rồi cùng Trương Văn Trong. Cho nên đành không cam lòng bỏ qua ý niệm xông vào bắt hung thủ. Nàng liếc mắt nhìn vào trong nhà bảo tàng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Trương ca, chuyện tình truy bắt hung thủ, đành phải nhờ các anh vậy. Nhất định không được để cho hung thủ chạy thoát đâu đó.”
Trương Văn Trọng híp mắt, nhìn tòa nhà bảo tàng, ở trong mắt người tu chân đã biến thành quỷ ảnh trùng trùng điệp điệp, oan hồn nơi nơi này. Thần tình nghiêm túc nói: “Yên tâm, cho dù cô không nhờ vả. Chúng tôi tuyệt đối cũng không thể để cho nó chạy thoát.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT