Vưu Lương là cháu trưởng đời thứ ba trong dòng họ Vưu, đồng thời cũng là con trai của đại bá Vưu Triêu Quý. Bởi vậy do hắn đại biểu mọi người, hướng Vưu lão gia dâng tặng lễ vật mừng thọ.
      Trong tay Vưu Lương đang cầm một hộp gỗ điêu khắc hoa văn cổ xưa. Mơ hồ từ trong hộp gỗ còn tản mát ra một loại hương thơm tự nhiên, như muốn thấm đượm tận sâu vào trong ruột gan của người ta.
      Tuy rằng Vưu lão gia tuổi tác đã cao, nhưng nhãn quang vẫn còn mẫn tuệ, liếc mắt một cái liền nhìn ra chiếc gộp đàn hương này chính là đồ cổ giá trị xa xỉn. Mà chứng kiến bộ dạng Vưu Lương cầm nó, hiển nhiên bên trong còn có huyền cơ khác. Đây không thể nghi ngờ là đã làm cho Vưu lão gia tử nảy sinh lòng hiếu kỳ. Lão quả thật rất muốn biết, bên trong hộp gỗ đàn hương kia sẽ được cất giấu thứ đồ vật gì, mà lại dùng đến bảo bối giá trị như thế vậy.
      Vưu Lương chậm rãi bước tới gần, cẩn thận đem hộp đàn hương đặt lên trên bàn trước mặt Vưu lão gia. Theo sau hắn mỉm cười, vặn chiếc khóa đồng thau ở bên mép hộp gỗ đàn hương ra. Chỉ nghe thấy một tiếng "lách cách" vang lên, chiếc hộp đàn hương duỗi thân mở ra bốn phía chung quanh, bại lộ cấu trúc ở trước mắt mọi người …
      Bên trong chiếc hộp gỗ đàn hương này, bài trí một bộ ấm chén Tử Sa mang phong cách cổ xưa.
      Vưu Lương cười khanh khách giới thiệu: "Bởi vì biết ông nội thích uống trà. Cho nên cha con đã ủy thác nghệ nhân Trần Ngạn Châu, tỉ mỉ chế tạo ra một bộ Tùng Hạc Duyên Niên Hồ. Để chúc ông nội phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn."
      "Ấm tử sa? Thứ này rất tốt." Vưu lão gia cười đến toét cả miệng, nhịn không được cầm chiếc ấm tử sa lên vuốt ve, liên tục gật đầu nói: "Tốt … Tốt … Tốt lắm! Thực phiền toái đến đám con cháu rồi. Biết ta thích uống trà, liền chuẩn bị cho ta một phần lễ vật quý báu như vậy, ta thật sự rất cao hứng."
      Nhị bá của Vưu Giai là Vưu Triêu Phúc thong thả đi tới bên cạnh Vưu Triêu Quý, nhẹ giọng nói: "Đại ca quả nhiên lợi hại, có thể mời được nghệ nhân Trần Ngạn Châu, tự tay chế tạo ra chiếc ấm tử sa này. Tiêu phí không ít tiền đi?"
      Vưu Triêu Quý không khỏi đắc chí: "Cũng bình thường, chỉ mất khoảng chừng hơn trăm vạn thôi mà. Kỳ thật giá cả đều không trọng yếu, chỉ cần lão nhân gia yêu thích là được." Tuy rằng tình cảm mấy anh em bọn họ coi như không sai, không xuất hiện cái loại tình trạng nội đấu như phim kịch trên truyền hình. Nhưng cũng không đại biểu cho việc, giữa bọn hắn sẽ không có ám muội phân tranh cao thấp.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play