Trương Văn Trọng không khỏi ngừng chân lại, hướng phòng của Lâm Tử Mạn nhìn vào. Thân ảnh đang ngồi cạnh bàn, không phải chính là Lâm Tử Mạn sao?
      Hắn xoay người đi vào phòng nàng, mỉm cười nói: "Tôi đang ngạc nhiên sao cửa phòng lại mở, nguyên lai là cô đã về. Về lúc nào vậy? Thế nào không gọi điện thoại báo tin?"
      Lâm Tử Mạn vốn đang viết bệnh lịch, nghe được thanh âm của hắn, liền buông bút trong tay, ngẩng đầu lên mỉm cười nói: "Đêm qua tôi mới về lại Ung Thành, bởi vì thời gian quá muộn, không muốn quấy rối anh nghỉ ngơi, cho nên không gọi điện cho anh. Hôm nay sao anh đi làm muộn như thế? Tôi nhớ anh rất ít khi đến muộn, không phải đã gặp chuyện gì ngoài ý muốn?"
      "Đích thật là gặp một chút chuyện ngoài ý muốn." Hắn đem chuyện vừa gặp kể lại cho Lâm Tử Mạn nghe một phen.
      Đương nhiên, hắn che giấu chuyện liên quan tới yêu linh, chỉ nói gặp phải vụ án bắt cóc con tin, cùng hỗ trợ cảnh sát cứu trị hai người bị thương nặng.
      Dù là như vậy, Lâm Tử Mạn cũng nghe đến run sợ trong lòng, vội vã quan thiết hỏi: "Anh không thụ thương chứ?"
      Hắn cười nhún vai nói: "Cô xem hình dạng khỏe mạnh của tôi, giống một người đang bị thương sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play