Trong phòng thuốc Đông y trong bệnh viện, lúc này các vị chuyên gia y học đang đứng chật ních. Ánh mắt mọi người toàn bộ đều tập trung trên người Trương Văn Trọng.
      Từ khi đi vào trong phòng thuốc Đông y, hắn bắt đầu tự hốt thuốc không ngừng. Tuy rằng hắn lần đầu tiên đến phòng thuốc, thế nhưng chỉ cần liếc mắt đã hiểu rõ toàn bộ vị trí của các loại thuốc đặt bên trong. Khi hắn bốc thuốc, còn nhanh nhẹn thành thạo hơn cả nhưng lão dược sư đã làm việc bên trong nhiều năm.
      Chỉ trong nửa ngày, hắn đã uống qua sáu chén thuốc hoàn toàn khác nhau.
      Sau mỗi lần uống xong một chén thuốc, hắn đều híp mắt tĩnh tọa một hồi. Sau đó lắc đầu, lại cầm chén thuốc khác lại một ngụm uống cạn.
      Hành động của hắn đối với những chuyên gia y học đang có mặt, rất ly kỳ cổ quái. Hầu như không ai biết hắn làm như vậy đến tột cùng lại có ý tứ gì.
      Lẽ nào sau khi uống thuốc nhắm mắt tĩnh tọa chốc lát, là có thể phán đoán ra được chén thuốc có hiệu quả trị liệu hay không sao? Đây. Cũng thật thái quá đi thôi?
      Hơn nữa nhìn khoảng cách mỗi lần hắn uống thuốc, cũng chỉ ngắn ngủi vài phút. Dù bên trong chén thuốc có hiệu quả trị liệu, cũng không khả năng chỉ trong vài phút đã thấy hữu hiệu đi? Hơn nữa trong thời gian ngắn như vậy, uống quá nhiều loại thuốc như thế, làm sao có thể nhận ra thuốc có hữu hiệu lại là chén thuốc nào?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play