Sau khi ăn cơm trưa xong, Trương Văn Trọng liền hỏi thăm ông chủ tiệm cơm, về địa chỉ nhà của những người thợ mỏ trúng bệnh. Đối với hành động này của hắn, ông chủ tiệm cơm có vẻ rất cảnh giác, chau mày lạnh giọng chất vấn: "Các chú muốn hỏi địa chỉ để làm gì?"
Trương Văn Trọng mỉm cười giải thích: "Bác đừng hiểu lầm. Chúng tôi không có ác ý, chỉ là muốn trợ giúp người nhà những bệnh nhân thợ mỏ này chút lực mà thôi."
Nói xong, hắn liền móc thẻ công tác ra, để cho ông chủ tiệm cơm kiểm tra: "Bác xem, đây là thẻ chứng minh thân phận. Tôi là nhân viên công tác trong hội quỹ từ thiện y học. Còn vị này cũng là đồng sự! Quỹ từ thiện hội y học chúng tôi, luôn muốn trợ giúp cho người dân nghèo không có tiền chữa bệnh."
Tấm thẻ công tác này là hôm tham dự buổi dạ tiệc, khai trương hội quỹ, Vưu Giai đã đưa cho hắn. Lúc đó hắn tùy tiện đem tấm thẻ này, cùng mấy loại giấy tờ khác bỏ vào trong ví, không nghĩ ra, hôm nay lại cần dùng đến nó.
"Nếu các chú có thể giúp đỡ những công nhân thợ mỏ đáng thương kia, thì quả thực là một việc rất tốt." Ông chủ tiệm cơm rốt cuộc cũng thay đổi sắc mặt, một bên cảm khái thở dài, một bên giao địa chỉ nhà của những công nhân thợ mỏ trúng bệnh cho Trương Văn Trọng.
"Được rồi." Tiếp nhận tờ giấy ghi địa chỉ, Trương Văn Trọng liếc mắt nhìn thoáng qua, sau đó gật đầu nói: "Cám ơn bác."
"Cám ơn tôi làm gì?" Ông chủ tiệm cơm than thở nói: "Nếu các chú thật sự có thể cứu giúp cho những nhân công thợ mỏ. Thì toàn thể cư dân sống trong Cửu Phong trấn, đều cũng sẽ cảm tạ các chú!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT