Do bầu không khí trong ngày hội Dân Gian Bảo Giám ảnh hưởng, nên xung quanh con đường có không ít nhóm người qua lại. Ngay khi bốn người Trương Văn Trọng ôm theo đá cuội đi vào trong cửa hàng giám định, thì một vị lão bản cũng nhanh chân bước ra, tươi cười nghênh đón: "Hoan nghênh các vị đại giá quang lâm. Chẳng hay tôi có thể giúp gì được đây?"
      Trong lúc người này nói chuyện, hắn còn liếc mắt cung kính nhìn Trương Văn Trọng ra hiệu.
      Đầu tiên, Trương Văn Trọng hơi sửng sốt, theo sau mới nhận ra người này chính là đệ tử Trần gia, tên là Trần Đạo Văn. Lúc trước thấy bộ dạng đeo kính nhã nhặn của hắn, Trương Văn Trọng vẫn tưởng Trần Đạo Văn theo nghề giáo viên. Thật không ngờ, hắn lại là một đại sư giám định, cắt vá đá cuội.
      Lần này, bên trong đôi mắt của Trác Thanh Liên cũng hiện lên một tia kinh ngạc. Lấy tu vi của nàng tự nhiên sẽ nhìn ra, Trần Đạo Văn đều không phải người thường, mà là Tu Chân giả Dưỡng Khí trung kỳ. Bất quá, nàng mẫn tuệ phát hiện, trong mắt của Trần Đạo Văn ẩn chứa một loại thần sắc tôn kính khi nhìn Trương Văn Trọng. Tuy rất nhanh sau đó liền tiêu thất, nhưng nàng đã kịp thời phát hiện ra.
      "Xem ra, người này cũng là đệ tử trong Phong Sơn phái đi." Trác Thanh Liên âm thầm đoán mò. Nếu Trương Văn Trọng cùng Trần Đạo Văn không tiện giới thiệu, thì nàng cũng không muốn nhiễu sự, cứ như vậy mà đứng ở một bên quan sát náo nhiệt.
      Trương Văn Trọng vươn tay chỉ vào khối đá cuội do Ngô Phẫn ôm theo, nói: "Chúng tôi đến cắt đá."
      Vừa thấy khối đá này, Trần Đạo Văn lập tức nhíu mày, dò hỏi: "Bốn vị khách nhân mua khối đá cuội này ở đâu? Phải chăng là mua ở trong cửa hàng Mã lão tam sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play