Khi cảnh sát tại đồn Long Hóa còn đang trò chuyện, mấy thôn dân đã đánh cho đám đạo sĩ mình đầy thương tích, quỳ rạp trên mặt đất không ngừng kêu rên, chỉ còn có thể hô hấp yếu ớt. Nếu không phải lo lắng cứ để thôn dân đánh tiếp sẽ nháo ra tai nạn chết người, chỉ sợ cảnh sát cũng vẫn còn ở phía xa xa hút thuốc xem náo nhiệt. Nói thật ra, nếu không phải trên người họ đang mặc cảnh phục, chỉ sợ bọn họ cũng đã tham gia vào trong đội ngũ đánh người, bởi vì bọn họ cũng hận thấu xương mấy tên đạo sĩ đem bệnh tình của những đứa trẻ đi lừa gạt.
      Nhìn thấy cảnh sát tới, vui vẻ nhất không phải là thôn dân, mà chính là mấy đạo sĩ đang nằm rạp trên mặt đất. Bọn họ nhìn thấy cảnh sát giống như được nhìn thấy cứu tinh, liền nhanh dùng một tia lực lượng còn sót lại cuối cùng trong cơ thể, lết tới trước người mấy viên cảnh sát, ôm cứng chân họ, đau khổ cầu xin: "Sao giờ này các vị mới đến? Nhanh bắt chúng tôi về đồn cảnh sát đi thôi. Xem chúng tôi cầu các anh, những người này. Những người này đều điên rồi! Nếu như còn để chúng tôi ở lại đây, chúng tôi nhất định sẽ bị những người này dằn vặt đến chết mất."
      Cảnh sát liếc mắt nhìn mấy tên đạo sĩ, không khỏi nở nụ cười khổ, bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn những thôn dân chung quanh nói: "Quần áo của bọn họ là ai lột hết vậy? Tôi van các vị có được hay không? Đừng để chúng tôi phải bắt mấy tên nam nhân trần truồng trở lại đồn cảnh sát chứ? Bọn hắn bị giá rét mà bệnh là chuyện nhỏ, bôi nhọ thuần phong mỹ tục của chúng ta mới là không tốt."
      Lời nói của cảnh sát làm mấy tên đạo sĩ đang ôm chân họ rất bất đắc dĩ, nhịn không được trong lòng oán thầm nói: "Không ngờ tính mạng và sự khỏe mạnh của chúng ta, còn không bằng thuần phong mỹ tục của quê nhà các ngươi a? Dù có muốn kích thích người, cũng đừng nên dùng cách này nha?"
      Mấy bác gái bật cười vang, lấy quần áo vừa lột của đám đạo sĩ ném trở lại.
      Mấy đạo sĩ bị đông lạnh không chịu nổi, nhanh chóng đem quần áo mặc lại vào người. Đây không chỉ là vì giữ ấm, đồng dạng của vì che giấu. Dù sao chuyện trần truồng trước mặt mọi người cũng không phải ai cũng làm ra được.
      Mấy đạo sĩ mình đầy thương tích, vô cùng ủ rũ rất nhanh đã bị cảnh sát mang đi. Thôn dân tụ tập bên trong trường học cũng không rời đi, ánh mắt bọn họ không hẹn mà cùng nhìn lên người Trương Văn Trọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play