Trương Văn Trọng cũng không làm họ thất vọng, vô luận là có nhận ra người nào hay không, hắn đều mỉm cười gật đầu đáp lại.
      Mà thái độ này của hắn, càng làm cho mọi người vui vẻ và kích động, tiếng hoan hô càng phát ra vang dội.
      Tuy rằng họ vui vẻ hưng phấn, nhưng vẫn lý trí cùng khống chế, cũng không kêu loạn hay nhào tới chỗ Trương Văn Trọng, trái lại còn tự giác tránh đường cho hắn đi vào trong hội trường.
      Nhìn thấy một màn như vậy, bao quát Ngô Thủ Chí bên trong, những lĩnh đạo của đại học Ung Thành đều khâm phục. Bọn họ biết, nếu đổi lại là họ, các sinh viên cũng tuyệt không bán chút mặt mũi cho họ giống như thế, đừng nói là chủ động tránh đường, thậm chí còn quay đầu không thèm nhìn, xem bọn họ như không khí vô hình.
      Các vị lĩnh đạo trong sự khâm phục cùng ước ao, nhịn không được cảm khái nói:
      "Vừa rồi chúng ta còn đang lo lắng, khi Trương giáo thụ đến làm sao đi vào hội trường được, hiện tại xem ra chúng ta đúng là lo lắng vô cớ."
      "Thực sự không ngờ, Trương giáo thụ không chỉ được lòng các sinh viên trường chúng ta, còn được lòng cả sinh viên của những trường khác."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play