Trương Văn Trọng cười nhạt một tiếng, hồi đáp: "Chuyện này cậu không cần lo lắng. Khi chúng ta vừa bắt đầu đăng kí, tôi cũng đã thi triển Chúc Do Thuật thôi miên bọn họ. Ở trong tiềm thức của bọn họ, chúng ta đều đang ngồi trên phi cơ rồi."
Tôn Nguy kinh ngạc há miệng, không dám tin nói: "Hiệu quả thôi miên của Chúc Do Thuật lợi hại như vậy sao? Dễ dàng thôi miên tập thể cả một trăm người ở trên máy bay ư?"
Tô Hiểu Hồng đeo một chiếc kính to trên mặt, nàng đối với Tôn Nguy phi thường bất mãn, hừ lạnh một tiếng, nói: "Như thế nào, không tin tưởng sư phụ của tôi sao? Vậy anh có muốn nếm thử Chúc Do Thuật không? Mặc dù Chúc Do Thuật tôi thi triển uy lực kém xa sư phụ, nhưng vẫn có thể thôi miên được anh. Bằng không, tôi dùng Chúc Do Thuật, cho anh trải nghiệm một lần khoái cảm 3P khắc cốt minh tâm nhé?"
Tôn Nguy hai mắt bừng sáng, hưng phấn nói: "Để cho tôi trải nghiệm một lần khoái cảm 3P khắc cốt minh tâm sao? Thật không vậy?"
Trương Văn Trọng cười khổ lắc đầu, nói: "Tốt lắm, hai người đừng náo loạn thêm nữa. Tôn Nguy, mau kêu người của cậu tới đón chúng ta đi."
"Dạ." Tôn Nguy gật đầu. Theo sau rút di động từ trong túi quần ra, bấm một dãy số, nhỏ giọng phân phó vài câu. Chẳng bao lâu sau, một chiếc taxi dừng lại trước mặt ba người. Tài xế chính là vị Cao ca lúc trước đưa Trương Văn Trọng đến bảo tàng Anh quốc.
Cao ca lái xe, một bên thông qua gương chiếu hậu ngắm nhìn Trương Văn Trọng ngồi ở ghế phía sau. Thỉnh thoảng ngoảnh mặt nhìn Tôn Nguy ngồi bên ghế phụ, cuối cùng vạn phần cảm khái thở dài: "Các cậu dùng thuật dịch dung giống như đúc. Ngay cả tôi đều không nhìn ra sơ hở."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT