Vưu Giai ba người đi rất nhanh, bởi vì vừa ra khỏi phòng triển lãm văn vật Trung Quốc thì nàng nhận được điện thoại gọi tới, nói cho nàng biết sự tiến triển trong công việc với công ty Anh quốc, mời nàng đến để chủ trì đại cục, tranh thủ trong vòng hai ngày ký kết hợp đồng.
Nhưng trên thế giới này có rất nhiều sự tình đều nằm ngoài dự đoán mọi người.
Ngay khi ba người vừa đi tới cổng lớn của nhà bảo tàng Anh, lúc chuẩn bị ra ngoài lên xe, một người mặc đồ màu đen, đội mũ lưỡi trai, cúi đầu rất thấp nên không nhìn thấy rõ gương mặt, đột nhiên bước nhanh chạy vù qua ngang mặt Vưu Giai. Ngay trong tích tắc hắn chạy lướt qua người nàng, hắn đột nhiên vươn tay, giật lấy túi xách của Vưu Giai, sau đó cũng không hề quay đầu lại chạy vào vào bên trong nhà bảo tàng, trộn lẫn vào trong dòng người đông đúc, trong nháy mắt đã không thấy hình bóng.
Kẻ giật đồ?
Vưu Giai sửng sốt một hai giây, sau đó liền xoay người đuổi theo tên giật đồ kia.
Lúc Vưu Giai đuổi theo tên giật đồ, Alan mới kịp phục hồi lại tinh thần, nhất thời giận dữ. Vừa rồi Vưu Tình mắng người Anh là kẻ cường đạo, tuy rằng hắn không dám mở miệng cãi lại, nhưng trong nội tâm cảm thấy rất ủy khuất. Thế nhưng vào lúc này, ở ngay trước cổng lớn của nhà bảo tàng nước Anh lừng lẫy, lại có tên giật đồ đui mù dám can đảm giật đi túi xách của Vưu Giai!
Chuyện như vậy, chẳng phải đã chứng minh lời chửi mắng của Vưu Tình là chính xác sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT