Đám người Trương Văn Trọng bận rộn trong phòng y tế đến hơn mười một giờ tối, không ai kịp ăn cơm. Thẳng đến khi hai mươi sinh viên bị ngộ độc thức ăn nặng bệnh tình đều đã ổn định xuống, lúc này mới để lại hai bác sĩ và bốn hộ sĩ trực ban, những người còn lại tan tầm về nhà.
Đã vào đêm khuya, đại bộ phận nhà hàng, tiệm cơm đều đã đóng cửa, chỉ còn những tiệm thịt nước hay bán bia còn mở cửa, nhưng Trương Văn Trọng đối với những thứ này cũng không có bao nhiêu hứng thú, cho nên hắn ở siêu thị ngay trong trường học mua một chai nước khoáng cùng một túi bánh mì, vừa đi vừa ăn, xem như điền đầy bụng.
Khi hắn sắp ăn xong bánh mì, hắn cũng đã đi tới trước cửa tiểu khu Hoa Hàng. Giương mắt nhìn tiệm cơm của Uông bá, đã sớm đóng cửa nghỉ ngơi, những cửa hàng gần bên đại khái đều đã đóng cửa, chỉ có một siêu thị mini còn đang kinh doanh. Nương theo ánh sáng yếu ớt bắn ra từ bên trong siêu thị nhỏ, hắn đột nhiên phát hiện, có mấy bóng người đang loay hoay làm gì đó trước tiệm cơm đã đóng cửa của Uông bá.
Sự tình có chút khác thường.
Vùng lông mày của Trương Văn Trọng nhướng lên, lập tức hạ mệnh lệnh cho Tam Túc Ô đang đậu trên vai: "Qua xem bọn hắn muốn làm gì."
Tam Túc Ô gật đầu, vỗ cánh bay lên. Rất nhanh liền dung nhập vào trong màn đêm đen kịt, bay về phía mấy người đang loay hoay lén lút. Những người tầm thường, muốn ở trong một đêm tối đen kịt phát hiện ra hình bóng của Tam Túc Ô, hầu như là chuyện không có khả năng.
Sau một lát, Tam Túc Ô bay trở về trên vai Trương Văn Trọng, tiến đến bên tai hắn, nhẹ giọng nói: "Chủ nhân, tôi nghe được bọn chúng nói chuyện, bọn chúng sẽ đến đây để nghiên cứu địa hình, chuẩn bị sáng sớm mai thừa dịp ít người, sẽ vào đập phá tiệm cơm của Uông bá."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT