"Thế nào, chủ nhân, tư vị đôi môi của nữ nhân rất tuyệt phải không? Trong bao ngàn năm tháng ngài tu luyện, có từng hưởng qua tư vị đôi môi của nữ nhân?"
      Lúc này, bên trong chiếc Audi, ngoại trừ Trương Văn Trọng, cũng không còn ai khác. Cho nên Tam Túc Ô đang đậu trên vai trái Trương Văn Trọng, cũng đã dám mở miệng nói chuyện. Chỉ bất quá, câu nói của nó chỉ là muốn trêu ghẹo Trương Văn Trọng.
      "Da của ngươi ngứa ngáy rồi phải không? Cũng dám nói với ta như vậy? Tin hay không ta nhổ hết lông trên người ngươi?" Trương Văn Trọng đưa tay bắn lên đầu nó một cái, làm nó đau đến kêu lên "oa oa" thảm thiết. Kỳ lực lượng của Trương Văn Trọng cũng không lớn, nó chỉ là cố ý làm ra loại thanh âm nghe có vẻ thê lương này mà thôi.
      Tuy rằng Trương Văn Trọng cũng không có trả lời vấn đề của Tam Túc Ô, thế nhưng khi hắn nhìn theo bóng lưng Lâm Tử Mạn, cũng nhịn không được liếm liếm môi, trong lòng thầm nghĩ: "Môi của nữ nhân, thật là mềm mại ngọt ngào a."
      Khởi động chiếc Audi, Trương Văn Trọng hướng về bệnh viện Ung Thành chạy tới, hắn phải đem chiếc xe trả lại cho Bạch Quang Minh. Ngay trên đường đi tới bệnh viện Ung Thành, Tam Túc Ô không kiềm chế được sự tò mò trong lòng, hỏi ra vấn đề làm nó phức tạp cả đêm: "Chủ nhân, lúc tôi nhìn thấy ngài rời đi, dùng ngân châm đâm vài cái trên người Hoàng Ba, đó là làm gì vậy?"
      "Nghiêm phạt hắn." Trương Văn Trọng thuận miệng đáp.
      "Nghiêm phạt hắn?" Tam Túc Ô thế nào cũng nghĩ không ra, ở trên cơ thể một người đâm vài châm, thế nào để nghiêm phạt?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play