Chờ khi Trương Văn Trọng quay về đến nhà, sắc trời cũng đã có chút sáng. Trong tiểu khu Hoa Hàng, vào sáng sớm đã có người đi tập thể dục.
      Hắn lấy điện thoại di động ra xem thời gian, nguyên lai lúc này cũng đã hơn năm giờ sáng.
      Vừa đi vào phòng ốc mình ở trọ, Trương Văn Trọng liền nhìn thấy Tam Túc Ô đang đậu trên bàn. Ở bên chân Tam Túc Ô còn đặt một chuỗi tràng hạt bằng gỗ đàn khoảng hai mươi mốt viên. Không biết có phải cảm ứng được chân nguyên trong cơ thể Trương Văn Trọng hay vì duyên cớ khác, ngay khi Trương Văn Trọng vừa nhìn về phía xâu chuỗi đàn mộc, một đạo quang mang màu vàng nhạt từ bên trong bắn ra.
      Tam Túc Ô nhìn thấy Trương Văn Trọng, há mồm phát ra một tiếng hót vui mừng, bay lên đầu vai trái hắn đáp xuống. Trương Văn Trọng giơ lên tay phải vuốt ve đầu nó, cất bước đi tới bên cạnh bàn, cầm lấy chuỗi tràng hạt bằng đàn mộc.
      "Nguyên lai con hạc giấy lần trước của ta bị hủy, chính bởi vì xâu tràng hạt đàn mộc này sao? Đây rõ ràng là một kiện pháp khí công kích, buồn cười cho cha của Dương Nghị nhìn không được hàng, lại cho rằng nó là vật trừ tà mà đi cung phụng lên." Trương Văn Trọng không chút do dự đem chuỗi tràng hạt đàn mộc đeo vào trong cổ tay phải của mình.
      Chuỗi tràng hạt đàn mộc, chỉ cần hiểu được phương pháp sử dụng, uy lực còn mạnh hơn cả súng ống. Trương Văn Trọng tự nhiên là không chút khách khí đem nó thu lại sử dụng.
      Sau khi đeo xâu chuỗi đàn mộc vào tay, Trương Văn Trọng nghiêng đầu nhìn Tam Túc Ô đậu trên vai mình, hỏi: "Tư liệu tham ô hối lộ của cha Dương Nghị, ngươi có thu thập được chưa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play