Một tay chắp phía sau lưng, thoăn thoắt viết chữ lên bảng, trong miệng còn cẩn thận nói: “Sau khi đột phá, trong lòng ta cuồn cuộn dâng trào, xúc động không thôi, nên ở đây làm một câu thơ.”
                Một bài thơ, cứ như vậy hiện lên trên bảng màu đen.
                “Trước tiên là cảnh giới vô địch thủ, bên trong truyền thuyết là Thai Tức, Người tuyệt nhất Tiềm Long là ai? Thế gian này chỉ có Tả Tiểu Đa!”
                Sau khi Tả Tiểu Đa viết xong thì ném bút xuống đất, cười ha hả, cho tới khi xuống khỏi bục giảng thì cả người vẫn là vẻ vui mừng hớn hở.
                Nét tươi cười thoải mái điên cuồng kia đúng thật là phóng khoáng ngông nghênh, vô cùng phóng khoáng tự nhiên, rất có ý vị là 'Ngửa đầu ta cười đi ra cửa, mọi người còn lại thành cây cỏ'
                Sau lưng bất chợt vang lên tiếng động…
                Văn Hành Thiên lạnh lẽo nói: “Muốn đi đâu? Còn không mau lau sạch bảng! Nhặt bút đen lên cho ông đây! Dựa vào cái gì mà ngươi ném bút của ông? Ngươi muốn kiêu ngạo cái gì mà kiêu ngạo? Có phải lại ngứa da rồi không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play