Nhìn từ góc độ vọng khí, một nơi như vậy đừng nói đến long mạch, ngay cả giao huyệt còn chẳng có!
Nhưng long mạch dọc ngang ngàn vạn dặm lại để trống một chỗ thế này, cứ như vẩy mực vẽ tranh còn để lại một khoảng trắng, chẳng hài hòa chút nào.
Sau khi thiên địa biến đổi, tuy có sao băng rơi xuống nhưng long mạch của khu vực Phong Hải này lại chưa từng thay đổi gì hết.
“Nơi quy tụ của tám long mạch... cuối cùng sẽ xông lên trời, nói cách khác lúc này tám long mạch không rõ hình thái, tuy long khí vẫn tồn tại bên trong nhưng thực chất đã rất mỏng manh rồi... Cần phải trải qua không biết bao nhiêu năm thai nghén mới lại thành hình lần nữa, nhưng giờ đây đã là rồng bay mạch trống.”
Tả Tiểu Đa nhíu mày, nhìn thế nào cũng cảm thấy không thể giải thích được, suy nghĩ thế não cũng cảm thấy không hợp lý.
Chí ít những kiến thức mình đã đọc được trong rất nhiều cuốn sách về Vọng Khí Thuật đều viết rõ rằng: Nơi như Cao Võ Tiềm Long chắc chắn không có long mạch!
“Nhưng nói vậy thì lại hoàn toàn trái ngược với khí thế của chữ mà hiệu trưởng viết ra trong lúc vô tình, chẳng lẽ lần này mình nhìn nhầm rồi ư...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT