Trong lòng Tả Tiểu Đa không khỏi run rẩy.
      Mắt thấy mấy người này sắp rời đi.
      Mà Tần Phương Dương hoàn toàn không hề có ý định ngăn cản đối phương.
      Tả Tiểu Đa quyết tâm trong lòng, làm ra một bộ thiên chân vô tà, ngoẹo đầu hiếu kì nói: “Xin hỏi mọi người đi làm gì vậy ạ? Xem xét chính là muốn làm đại, thật mà tò mò, có thể nói cho ta biết được không?”
      Người có râu quai nón cười ha ha một tiếng, cũng không khinh thường hắn, thuận miệng nói ra: “Cái này có cái gì mà không thể nói đâu, đêm qua sao băng rơi xuống, đã rơi vào hoang nguyên, trong đó có rất nhiều viên còn chưa bị đốt hết sạch sẽ linh khí, trong đó tất nhiên có đồ tốt. Ta dẫn đám nhóc này đi kiếm chút đồ tốt mang về, giúp cho trường của chúng ta lại tăng thêm mấy phần khí tượng nội tình.”
      Tần Phương Dương lo lắng nói: “Đừng nói tuyệt đối như thế, nhân tài là mấu chốt, vạn sự nhất định phải cẩn thận.”
      Người có râu quai nón một mặt ảo não, phàn nàn nói: “Lúc rạng sáng nhìn thấy vậy đã muốn đi ra ngoài, kết quả hiệu trưởng không cho, nói nhiều người tranh đoạt, dễ nổi tranh chấp, nhất định phải lề mà lề mề đến xuống buổi trưa mới để chúng ta ra ngoài, hiện tại đi đoán chừng cũng chẳng còn sót lại bao nhiều, cũng chỉ có thể nhặt mấy thứ mà người khác chướng mắt không thèm nhặt thôi, haizz, hiệu trưởng chúng ta cái gì cũng tốt, chỉ có cái là nhát gan.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play