Đội ngũ chậm rãi tiến về phía trước, trên bầu trời vẫn không ngừng có người mặc đồ tang trắng từ bốn phương tám hướng chạy tới, lặng lẽ đáp xuống, tự giác xếp vào hàng, gia nhập đoàn người đưa tang.
                Đội ngũ ấy, ra khỏi thành sáu mươi dặm, nơi cửa thành còn có rất nhiều người mặc quần áo trắng đang lẳng lặng chờ đợi, chờ đứng vào hàng ngũ ra khỏi thành.
                Không có bất kỳ người nào nói chuyện, cũng không có bất kỳ người nào khóc tỉ tê, đoạn đường này, toàn bộ hành trình tất cả mọi người chưa từng phát ra bất kỳ âm thanh nào, dường như e sợ quấy rầy đến những hồi ức cuối cùng của vị hiệu trưởng già trên trời có linh thiêng!
                “Cũng đừng khóc nữa, để cho cô hiệu trưởng yên nghỉ đi, yên nghỉ, đưa mắt lần nữa nhìn Nhị Trung, đưa mắt nhìn chúng ta, nhìn một đêm ở thành Phượng Hoàng!”
                Nhưng lệ nóng cuồn cuộn, đã sớm làm ướt trăm dặm mặt đất.
                Vô số học sinh, yên lặng thút thít, cả người run rẩy, mấy người ngất đi...
                Cho đến khi có người nhắc nhở: “Tăng thêm tốc độ, đừng làm trễ giờ chôn cất cô hiệu trưởng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play