Lúc nãy chỉ nghe và đoán ý qua sắc mặt lời nói, nhìn chính khí hào hùng vì nước vì dân của hai người đấy vẫn nghĩ hai người đấy đang làm chuyện tốt, trong lòng còn có chút xúc động, không ngờ chân tướng lại là như vậy, chuyện này thật sự khiến thầy Tần rất tức giận!
                Con mẹ nó, xem ông đây như đồ ngu hả?
                Chỉ nghe thấy Hà Viên Nguyệt thong thả nói: “Cao đại sư và Vương đại sư... Lần này đến cùng cô Cô Lạc Nhạn đúng không?”
                Cao Văn Thành cười nói: “Đúng vậy, ta vẫn luôn là người đi theo nàng, thật cảm ơn nàng vì đã không ghét bỏ ta, lúc nào cũng giữ bên cạnh để ta có cơ hội mưu sinh kiếm sống.”
                Hà Viên Nguyệt thản nhiên nói: “Hai vị vừa đến thành Phượng Hoàng không lâu nhưng vừa liếc mắt là đã hiểu rõ tình thế xung quanh của thành Phượng Hoàng như vậy, thật sự là có năng lực rất tốt, bản lĩnh rất tốt.”
                Vương Thế Vũ nhạy cảm nhận thấy giọng điệu của Hà Viên Nguyệt không ổn lắm, cười cười nói: “Không dám nhận không dám nhận, đấy chẳng qua chỉ là rèn luyện cơ bản của Vọng Khí Sĩ bọn ta thôi. Trước khi đến một nơi nào đó dù sao cũng có thói quen tìm hiểu nghiên cứu, đương nhiên chỉ cần còn có thể đi đứng thuận lợi thì đấy cũng chỉ là chuyện bước thêm vài bước mà thôi.”
                Vừa nói xong câu đấy, Cô Lạc Nhạn đang nói chuyện với Mục Yên Yên đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play