Tất cả mọi người ở đó nghe được lời này, cơ thở đều theo bản năng mà sững lại một lúc.
Ý gì vậy?
Hà Viên Nguyệt bình tĩnh ung dung nói: “Ta ở Nhị Trung làm lụng vất vả một đời, cũng đã kiên trì được một đời; gần đây sức khỏe không được tốt nữa, ngày càng xấu đi, đoán chừng đã không thể kiên trì được bao lâu nữa. Thời gian còn có đủ tỉnh táo như bây giờ không còn nhiều nữa, nhiều nhất cũng chỉ còn có thời gian một năm.”
Hà Viên Nguyệt nhẹ nhà hàng giơ tay lên, nhìn xung quanh một vòng, áp chế tất cả những âm thanh nhao nhao hỗn loạn.
“Ta hy vọng tiếp sau đây chư vị có thể yên lặng nghe ta nói.”
Hà Viên Nguyệt nhẹ giọng nói: “Ta chỉ sợ, đợi sau này ta muốn sắp xếp, thì ta đã nói không ra hơi, đầu óc không còn được tỉnh táo nữa rồi…… Cho nên, nhân cơ hội ngày hôm nay, nói về tất cả những chuyện dang dở, những chuyện còn vướng bận, những nguyện vọng…… đều dặn dò hết trong lần này, thu xếp một chút.”
Trên mặt tất cả mọi người đều khoác lên một tầng u ám, một bầu không khí bi thương không thể giải thích, bao phủ cả phòng làm việc.
Hồ Nhược Vân và rất nhiều nữ giáo viên quầng mắt đột nhiên ửng đỏ, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế, không để nước mắt rơi xuống.
Trái tim Tần Phương Dương đột nhiên thắt lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT