Tưởng Trường Bân không chịu cứ nằng nặc đòi cho bằng được, tổng cục trưởng không nhịn được mở miệng bảo hắn cút đi.
Tưởng Trường Bân không cút, túm áo tổng cục trưởng, dò hỏi: “Sao lại không cho? Đưa một lý do đi đã?”
Tổng cục trưởng nổi giận: “Toàn bộ khu vực Trung Nguyên đều cần đội Long Huyết! Cứ cần là cho à? Thế thì ai ai trong đội Long Huyết cũng mệt đến chết mất.”
“Nhưng bên ta có chuyện lớn, liên quan đến phúc lợi an nguy của cả đại lục Tinh Hồn đấy.” Tưởng Trường Bân tỏ vẻ không thuận theo thì không bỏ qua.
“Bên chỗ ngươi thì có chuyện lớn quái gì! Chỉ một cái thành Phượng Hoàng, nhỏ xíu chật hẹp, địa phương nhỏ tổng cộng không đến ba triệu dân thì có chuyện lớn gì được?”
Tổng cục trưởng càng giận hơn: “Nếu Vu Minh thật sự muốn gây chuyện thì đi đâu mà chẳng được? Sao phải đến cái chỗ bé xíu của ngươi? Lại còn Anh Biến bay đầy trời, Đan Nguyên chạy như chó... sao ngươi không so với nơi trọng yếu như Nhật Nguyệt quan và kinh đô đi?”
“Nếu thật sự đến mức như ngươi nói, cho dù đến kinh đô cũng có thể gây ra sóng gió, sao lại cứ phải tụ họp lại ở một cái thành Phượng Hoàng?”
Tổng cục trưởng tỏ vẻ khó tin: “Tưởng Trường Bân, ta có thể hiểu được ngươi đang gấp gáp, ta cũng đồng ý phái ra hai người cho ngươi, nhưng sao ngươi cứ muốn đội Long Huyết?”
“Bên ta thật sự có chuyện lớn mà, dù là đội Long Huyết đi cũng chưa chắc đã giải quyết được.” Tưởng Trường Bân sốt ruột.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT