Cứ thế hứ qua hứ lại bảy tám lần không biết mệt.
                “Khụ khụ!”
                Tần Phương Dương và Mục Yên Yên cùng ho khan.
                Như là hiểu ngầm vậy.
                Tả Tiểu Niệm chợt tỉnh ra, nhất thời đỏ hết cả mặt. Tiểu Cẩu Đát, dám làm mình mất mặt trước người khác, xem về nhà ta có đánh chết ngươi không, cứ chờ đó.
                Tả Tiểu Đa sắc mặt bất biến, dù sao da mặt đàn ông con trai cũng dày hơn các cô gái một chút, càng không cần phải bàn đến Tả Tiểu Đa tự xưng là mặt dày có tiếng, hiên ngang lẫm liệt nói: “Mà dù sao thì tên Mộng Trầm Thiên kia cũng không phải người tốt lành gì.”
                Đến Hà Viên Nguyệt cũng không nhịn được trợn trắng mắt.
                Tên nhóc ngươi thần phiêu vạn lý, cứ như con cún bị giành đồ ăn mà ghen tỵ mất một lúc lâu, sau đấy còn không coi ai ra gì rải cơm chó cả nửa ngày trời. Giờ mới chịu nhớ tới chuyện chính thì vừa mở miệng ra đã hạ thấp tình địch...
                Nhưng chuyện này đúng là đại sự. Cách nói của Tả Tiểu Đa cũng là rất đúng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play