Lôi Đạo Nhân vô cùng xúc động, thậm chí đã dùng tới hai chữ “ân tình”. Mặc dù ở trong đó đã bị Tả Trường Lộ đánh rất nhiều lần, nhưng hắn quả thật đã lĩnh ngộ được không ít!
            Vẻ mặt đám người Phong, Vân cũng đồng loạt tối sầm lại.
            Không cần nói gì cả, chỉ cần vừa nghe thấy hai chữ ân tình này là biết trận đánh trong mấy ngày nay coi như vô ích, không những những không được nhắc tới, mà nếu nhắc tới thì ngược lại, là nhắc đến Lôi lão đại mắc nợ ân tình người ta!
            “Khách sáo.” Tả Trường Lộ nho nhã nói: “Cho dù không có Tả mỗ, chút lĩnh hội cảm ngộ này đối với Lôi Huynh cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.”
            Lôi Đạo Nhân lắc đầu, cười khổ một tiếng.
            Điều mà Tả Trường Lộ nói, có lẽ là có thể, nhưng Lôi Đạo Nhân cũng không dám nói mình thực sự có thể lĩnh ngộ.
            Chuyện lĩnh hội cảm ngộ này xưa nay chú trọng cơ duyên, không quan trọng vận may, quả thực là không dễ dàng đạt được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play