“Ăn cơm thôi!”
                Tạ Trường Lộ là người trước tiên cầm đũa lên.
                “Thơm thật.”
                Vẻ mặt của Tạ Tiểu Niêm trông có vẻ thèm ăn.
                Ngô Vũ Đình giúp mỗi người xới cơm giống như mọi khi.
                Dáng vẻ ủ rũ của Tạ Tiểu Đa đã bày trên bàn ăn rất lâu rồi mà vẫn không có người quan tâm đến.
                Trong khoảng thời gian này, hắn đã thở dài hơn mười hai lần rồi, nhưng ba người ba, mẹ và chị gái vẫn ngẩn người cũng không có nói năng một câu nào, thậm chí đến cả cái liếc mắt cũng lười mà liếc qua đây, tựa như người nào đó hoàn toàn trong suốt!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play