Bởi vì khi thật sự muốn ăn đan dược thì khó tránh khỏi tốc độ phải hơi chậm lại một chút, mà một khi giảm tốc độ lại, một khi phân tâm thì e rằng sẽ không thể canh chừng nổi hai người, biết đâu ngay tại giây phút đấy, Lệ Trường Thiên tự bạo thì sao?
Đối mặt với tình huống như vậy, chính là dưới loại tình huống hai người phía trước vẫn cứ liều mạng gấp rút lên đường thì Trúc Mang Đại Vu nào dám ngừng lại!
Thật sự là đến cả hoãn lại một chút cũng không thể làm được!
Cứ thế nghỉ ngơi được một lát, trước sau cũng có thời gian rảnh rỗi để thở vài hơi, Trúc Mang Đại Vu cảm thấy dường như bản thân đã hồi phục lại một chút sức lực, lần nữa xé rách không gian, đuổi theo sau.
“Ta lại phải tìm ai đó thôi... Lòng dạ của Băng Minh không xấu, nhưng cái miệng đó của hắn, cho dù là người tốt cũng có thể bị hắn làm cho tức chết, chứ đừng nói là lúc này... Chỉ sợ có một lời không thích hợp là Lệ Trường Thiên sẽ có thể vứt bỏ Vô Độc, quay đầu liều mạng với Băng Minh...”
“Nói không chừng lúc đầu Lệ Trường Thiên không hề muốn tự bạo, nhưng lại bị cái miệng này của Băng Minh chọc tức đến tự bạo...”
“Tình huống lúc này cũng không khác gì trước đó, Băng Minh cũng không thể chống nổi tự bạo của Lệ Trường Thiên, vẫn khó thoát khỏi cái chết... Nếu vì cứu Vô Độc mà đụng vào Băng Minh thì vẫn là tội của ông đây thôi... Hơn nữa còn là cái tội mà đời này cũng đừng mong có thể đặt xuống... Bởi vì Băng Minh là do ta dùng Kinh Hồn Đại Pháp gọi ra... Càng khó chối bỏ tội này, lấy cái chết tạ tội cũng không được!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT