Tần Phương Dương tôn kính nói “Hắn bây giờ còn chưa đạt tới cảnh giới Thai Tức, bây giờ mà định hình binh khí sẽ có trở ngại trong tương lại, tính ra như vậy, khoảng cách hình thành binh khí bản mệnh vẫn còn có một sự chênh lệch thời gian không nhỏ, cho nên bây giờ dự định tu luyện một chút ám khí vào lúc này, dùng để đối phó với nhiệm vụ mà cấp độ Võ Sư cần đối phó.”
Hà Viên Nguyệt tán thành “Tính toán rất tốt, bây giờ đúng là lúc tốt nhất, cảnh giới Võ Sư chính là lúc tốt nhất để tự mình tôi luyện cường độ khống chế bàn tay, cấp độ Võ Sĩ quá sớm, vì gắng gượng sẽ dục tốc bất đạt. Nhưng đứa nhỏ này... có vẻ như Võ Sư đã đạt đến mức độ cao nhất?”
Trong mắt Tần Phương Dương loé lên vẻ kinh ngạc, nói “Đúng vậy, nhưng đứa nhỏ này đột phá Võ Sư vẫn chưa tới một tuần. Hắn có được một phần cơ duyên, mới có trình độ trước mắt.”
Hà Viên Nguyệt lập tức ngiêm túc lên “Cơ duyên?”
Ánh mắt nàng nhìn vào mặt Tả Tiểu Đa, lạnh nhạt nói “Thầy Tần, ngươi nói chuyện phải thận trọng, đặc biệt là hai chữ cơ duyên này, là không thể tùy tiện nói.”
Lúc này, ánh mắt của Hà Viên Nguyệt có chút nghiêm nghị.
Chỉ có đạt được mức độ nhất định, mới có thể biết ý nghĩa của hai chữ cơ duyên này, trong tình huống bình thường mà nói, có thể có được cơ duyên đều là người có phúc trời ban. Tối thiểu, cũng có thể làm nhân vật trung tâm ở một nơi có phạm vi nhỏ, cũng chính là nhân vật chính mà chúng ta thường nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT