Vô Độc Đại Vu thản nhiên nói: “Nhìn thấy ngươi ở nơi này, khắp nơi đều là bằng chứng ngươi là tên đầu têu làm trò, mà nay trò chơi đã kéo màn, há có thể chấm dứt giữa đường? Nếu như ngươi thực sự can thiệp, ta sẽ lập tức ra tay độc chết hắn. Ngươi đoán xem động tác của ngươi nhanh, hay là độc của ta độc hơn?”
Hắn nhìn vào mắt Lệ Trường Thiên, nói từng chữ: “Ngươi muốn thử không? Ta cá là độc của ta độc hơn!”
Lệ Trường Thiên lạnh lùng cười: “Ta cá ngươi không dám ra tay!”
Vô Độc Đại Vu nói: “Ta không dám ra tay? Ngươi nói đến thân phận của tên nhóc này sao? Tên nhóc này không phải là con trai của Tả Trường Trường sao! Cũng chính là cháu ngoại của ngươi! Khà khà, con trai của Ngự Tọa Tuần Thiên và Vũ Ma, cháu ngoại của Ma Tổ; tiểu sư đệ của Tả Lộ Thiên Vương Vân Trung Hổ, thế giao của Hữu Lộ Thiên Vương Du Đông Thiên; cháu trai của Trích Tinh Đế Quân... Khà khà... Quả nhiên là rất có lai lịch, rất có bối cảnh... Nhưng mà, ngươi chắc chắn ta không dám ra tay sao?”
Ngươi này vậy mà biết tất cả!
Lệ Trường Thiên cảm giác cả người ớn lạnh: “Nếu ngươi đã biết lai lịch của cháu ngoại ta, đương nhiên hiểu được rằng, nếu ngươi độc chết hắn sẽ có bao nhiêu phiền toái.”
Vô Độc Đại Vu thản nhiên nói: “Ngươi nghĩ sai một chuyện rồi. Hiện tại chuyện tiếp theo phát sinh, động tác của ta, không nằm trong tay ta, mà là do ngươi quyết định. Chỉ cần ngươi ra tay, ta sẽ ra tay ngay sau đó. Cho dù người trong thiên hạ đều sợ Ngự Tọa Tuần Thiên Tả Trường Trường thì ta cũng không sợ. Bất cứ sự trả thù nào ta đều sẽ tiếp. Ngươi đoán xem nếu như ta thả độc ở đại lục Tinh Hồn, phóng thích ôn dịch, thế thì ai có thể làm khó được ta?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT