Dùng một ví dụ đơn giản nhất, bào tọa Thanh Long ấy, nếu như không phải thấy qua Tinh Hồn Ngọc địa tâm, thì sao có thể biết được, có thể tưởng tượng được, lại có người xa xỉ đến độ dùng nguyên tảng Tinh Hồn Ngọc địa tâm để điêu khắc thành một chiếc vương tọa.
Nhưng suy nghĩ sâu sắc hơn, chiếc vương tọa đó là của ai, là của Thanh Long Thánh Quân, dùng nguyên tảng Tinh Hồn Ngọc địa tâm để điêu khắc vương tọa, không phải là chuyện rất phù hợp sao, không phải là chuyện rất hợp lý sao?
Ví dụ khác, Thanh Long Tôn Phủ là động thiên cá nhân của Thanh Long Thánh Quân, toàn bộ được cấu tạo từ Tinh Hồn Ngọc là chủ yếu, lại còn cái gì nữa, vẫn là chuyện rất hợp lý sao.
Tả Tiểu Đa bọn họ đến cuối cùng mới phát hiện, chỉ là không dám nghĩ theo hướng đó thôi!
Cách làm của Cao Xảo Nhi, theo tình huống bình thường mà nói, không thể nói là sai được, nhưng trong trường hợp Thanh Long Tôn Phủ như vậy, đó là sai hoàn toàn rồi, tất nhiên sẽ lỡ mất rất nhiều cơ hội đoạt được rất nhiều bảo vật, nhưng đó cũng do cơ duyên của cá nhân mà thôi!
Tả Tiểu Đa thấy mặt nàng thì đã biết đang nghĩ gì rồi, mặc nhiên nói: “Xảo Nhi à, trí óc của ngươi cực tốt, nhưng lối suy nghĩ vẫn còn kém quá, các vị tiền bối đã truyền thừa cho chúng ta, tự nhiên sẽ hi vọng chúng ta mạnh nhất có thể, mạnh nhất càng sớm càng tốt! Nhưng không có tài nguyên thì làm sao mạnh đây?”
“Toàn bộ tài nguyên trong đại điện, nguyên tòa Thanh Long Tôn Phủ, Thanh Long Thánh Điện, thật ra đều là tài nguyên của các vị tiền bối để lại cho chúng ta, lựa chọn làm gì chớ, tất nhiên là trong khoảng thời gian có hạn, thu lấy càng nhiều tài nguyên càng tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT