“Tất nhiên, đã khống chế được hoàn toàn từ đời nào rồi.” Bồ Quan Sơn cười lớn.
            “Có điều Vân công tử quả là hiểu biết sâu rộng, việc tên Dư Mạc Ngôn đó đột nhiên lao ra cũng có thể cảm nhận được... lão phu không hề ngờ rằng trên người hắn còn có vật chí bảo như Hóa Không Thạch.
            Bồ Quan Sơn cười haha, ngay lập ức ánh mắt hừng hực sáng lên: “Thật sự là Hóa Không Thạch trong truyền thuyết?”
            Vân Phiêu Lưu nở nụ cười nhàn nhạt, nói: “Các ngươi không biết cũng dễ hiểu thôi, dù sao những thứ như vậy cũng chỉ có trong truyền thuyết, nhưng mà chúng ta thì lại khác.”
            “Hai gia tộc Vân, Phong chúng ta đã tồn tại trên đời này bao nhiêu năm rồi? Haha, hai vị lão tổ tông có gì mà không biết chứ?”
            Sự tự tin thái quá không chút giấu diếm của Vân Phiêu Lưu toát ra từ trong lời nói: “Trong gia tộc, những miêu tả liên quan đến thứ đồ thần kì này, cơ bản... giữa đại lục rộng lớn không có bất cứ tung tích nào........
            “Mà con cháu sau này, cũng phải ghi nhớ cho kĩ, nếu không bảo vật ngay trước mắt lại vô duyên vô cớ vụt mất đi, không phải đáng tiếc sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play