Mạnh Trường Quân ngừng dọn dẹp, xoay người lại đối diện với Hách Hán, trên mặt mang theo chút giãy dụa, nói: “Ngươi phải chú ý lời nói của mình. Từ trước đến nay, từ lúc ở chỗ đóng quân chính là ta theo đuổi người ta, mà người ta vẫn luôn không để ý đến ta. Cho đến tận bây giờ vẫn là dáng vẻ như cũ. Nàng chưa từng có quan hệ gì với ta cả.”
Mạnh Trường Quân nói: “Nàng cũng chưa từng cho ta một ám chỉ nào cả, càng chưa từng nhận một món quà nào của ta... Hách Hán, rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?”
Hách Hán thở dài một hơi, nói: “Chỉ là ta cảm thấy... đã qua nhiều năm như thế rồi, cho dù có là tâm địa sắt đá đi chăng nữa thì cũng nên được hâm nóng rồi chứ?”
Mạnh Trường Quân buồn bã nói: “Hách Hán à, nếu như trong tim một người con gái căn bản không có ngươi... vậy thì cho dù ngươi có bỏ ra cả đời thì cũng khó có thể hâm nóng được trái tim nàng!”
Hách Hán buồn rầu không nói gì.
Một lúc lâu sau mới oán hận nói: “Vậy Tả Tiểu Đa...”
Mạnh Trường Quân đưa tay ra, ngăn lại lời của Hách Hán, khổ sở nói: “Hách Hán, xin ngươi hãy để lại một chút kỳ vọng. Nếu Phiêu Phiêu thích người khác thì ta vẫn còn có hy vọng, nhưng nếu người mà nàng yêu là Tả Tiểu Đa, vậy thì ta cả đời này đã định sẵn là không có chút hy vọng nào cả rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT