Tả Tiểu Đa nghe vậy thì lập tức sửng sốt, ngậm miếng bánh bao trong miệng kinh ngạc ngửa mặt lên: “Nhanh như vậy ạ?”
“Ừm, chúng ta cảm thấy đã đến lúc cần phải trở về rồi.”
Tả Trường Lộ nhàn nhạt cười, nói: “Nếu còn cứ kéo dài nữa, sẽ chỉ làm người một nhà nơm nớp lo sợ, không bằng dứt khoát về trước thời gian một chút, về sớm hồi phục sớm, như thế còn có thể sớm một chút quay lại, chẳng phải là càng tốt hơn sao?”
Tả Tiểu Niệm vẫn còn cảm thấy trong lòng bất an, ánh mắt tràn ngập sầu lo, thìa vô thức chọc chọc bên trong bát cơm, bất an nói: “Cha, mẹ, các ngươi thật sự không có... Gạt chúng ta chứ?”
Ngô Vũ Đình cười ha ha: “Như vậy đi, chờ chúng ta trở về ba tháng, nếu như chúng ta vẫn không có điện thoại tới, hoặc là không có gọi video tới, ngươi cứ tới tìm chúng ta là được rồi chứ gì, con bé này, bệnh đa nghi sao lại nặng như vậy.”
Tả Tiểu Đa trong lòng hoảng hốt, nói: “Niệm Niệm mèo, bệnh đa nghi có thể có, nhưng cũng không thể nặng như vậy, sao ngay cả cha mẹ mà ngươi cũng hoài nghi vậy?”
Tả Tiểu Niệm đỏ mặt: “Mẹ, nghe mẹ nói kìa, con còn có thể không tin mẹ sao? Đừng nghe Cẩu Đát nói bậy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT