Tả Trường Lộ nghe được mà như lọt vào sương mù, chỉ hiểu lơ mơ.
Khóe miệng Hồng Thủy Đại Vu giống như mang theo một nụ cười trào phúng, thản nhiên nói: “Lôi huynh, bản thân ngươi chắc là chưa tiến vào Thái tư học cung này? Cái gọi là hiểu biết, chẳng qua chỉ là tin vỉa hè nhỉ?”
Lôi Đạo Nhân nhướng mày: “Ngươi có ý gì?”
“Cũng không có ý gì, ta chính là muốn nói, năm đó ngươi thật ra chưa đi vào rèn luyện trong Thái tử học cung này, đúng không?” Ý trào phúng trên mặt Hồng Thủy Đại Vu càng ngày càng không thèm che giấu.
Sắc mặt Lôi Đạo Nhân rất khó coi: “Chẳng lẽ ngươi từng vào? Vậy sao thời điểm cửa lớn không mở ra cũng không nhận ra?”
Hồng Thủy Đại Vu hừ một tiếng: “Lúc đó cũng không có cái cửa lớn này, hơn nữa thời gian đã quá lâu, rất nhiều thứ đều đã thay đổi, ta cũng là sau khi đi vào hồi lâu mới phát hiện, nếu không, ngươi nghĩ ta sẽ tùy tiện đưa ra huyết hồn tế tự?”
Tả Trường Lộ nói: “Hồng huynh, kể một chút đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT