Ngô Vũ Đình cười cười: “Nếu như là người quen, vậy thì đợi sau khi xong việc, nhớ tới nhà ta ăn bữa cơm đạm bạc; dù sao thì một lát nữa nhà ta cũng sẽ tổ chức bữa tiệc gia đình, mời người quen ăn cơm, ngươi chính là người đầu tiên được mời, người có người nhà, thân thích, bạn bè, bạn cũ gì đó không, rủ cả bọn họ tới, nhiều người sẽ náo nhiệt hơn.”
Vẻ mặt của bạch y nhân thay đổi ngay lập tức, vẻ mặt tươi cười biến thành trắng bệch.
“Tiếng cười...”
Bên cạnh, có người phì cười nhưng không biết là người nào, cũng không biết là cười vì cái gì.
Đột nhiên Tả Tiểu Đa phát hiện, vốn dĩ là mười một người tạo thành một bàn, nhưng có tới mười người trong bàn, dù vô tình hay hữu ý đều cô lập vị bạch y nhân kia, giống như đang nói, bọn ta không biết tên này.
Bọn ta không phải là người nhà, thân thích, bạn bè, bạn cũ của tên này, ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, đừng liên tưởng vớ vẩn!
Sau khi im lặng một hồi lâu, bạch y nhân mới lúng túng nói: “Như vậy không thích hợp cho lắm... Thật ra ta cũng không chắc chắn như thế, hẳn là ta đã nhận lầm người rồi, bọn ta nhiều người như vậy, cũng không tiện lắm...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT