“Còn nếu ngươi vượt qua cả mức độ này... Vậy thì cho dù là những thứ này, tới lúc đó chúng vẫn sẽ vô dụng.”
                “Về giá trị trường tồn thì phải nói tới những thứ có cấp bậc huyền thoại, phải là thứ tốt nhất – là chí bảo trong Tinh Không.”
                Ngô Vũ Đình nói với giọng điệu có phần say mê.
                “Ví dụ như một thanh kiếm trong truyền thuyết, khi lấy thanh kiếm này ra, có thể đập nát ngân hà Tinh Không trên bầu trời, một ví dụ khác nữa là, còn có một thanh đao trong truyền thuyết, thanh đao này vừa ra, sẽ tái tạo Càn Khôn; ví dụ nữa là, còn có một loại bảo vật có thể mở lại vũ trụ gì gì đó...”
                Ngô Vũ Đình thổn thức nói: “Có rất nhiều thứ tốt lưu truyền trong truyền thuyết, nhưng không tới một cảnh giới nhất định sẽ không thể biết được, đương nhiên, quan trọng hơn cả là không có tư cách để biết. Lấy kinh nghiệm và kiến thức của con người làm ví dụ, khi ngươi đang bay ở không trung, dưới mặt đất, vẫn còn có người thi chạy bộ, chỉ cần chạy một trăm mét trong vài giây là có thể giành được giải nhất, mà sau khi ngươi đạt tới một cảnh giới nhất định, ngươi đã có thể bay từ đây tới đại điện Vu Minh cũng chỉ trong vài giây này, điều này không liên quan tới khoảng cách, mà liên quan tới nhận thức. Sự hiểu biết, nhận thức, kinh nghiệm và kiến thức ở mỗi cấp độ cảnh giới là khác nhau...”
                Tả Tiểu Đa nghe thấy thế thì cau mày.
                Lúc này, thậm chí hắn còn nghi ngờ một cách mãnh liệt rằng mẹ đang chém gió.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play