Ngô Vũ Đình sáng mắt lên, cười ha ha, nói: “Trời ơi, cho gì cũng là một phần tâm ý, làm sao còn kén cá chọn canh? Mấy chục mét khối cùng đủ rồi, ngày mùa hè nóng nực, tích trữ thêm nhiều băng cũng rất tốt.”
Băng Tiểu Băng thật sự muốn phun ra máu, mấy chục mét khối?
Mẹ kiếp, ngươi nghĩ đó là bê tông hả?
“Thực ra không nhiều như vậy…” Băng Tiểu Băng mở chiếc nhẫn của mình ra xem, vẻ mặt cầu xin: “Ta tổng cộng còn có không đến tám mét khối…”
Ngô Vũ Đình nói: “Tiểu Đa, mau cảm ơn anh Băng của con đi, ngàn dặm tặng lông ngỗng, biết chưa?”
“Cám ơn anh Băng.” Tả Tiểu Đa ngọt ngào gọi, lập tức đưa bàn tay nhỏ trắng nõn của mình ra.
Băng Tiểu Băng hơi thộn mặt: Ta… Ta còn chưa nói cho bao nhiêu? Đã cám ơn rồi? Ta vốn muốn nói: ta chỉ có chưa đến tám mét khối , cho ngươi hai mét khối…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT