Tây Môn đại soái nheo mắt, thản nhiên nói: “Dáng vẻ của ngươi như vậy là không được. Phụ vương của ngươi năm đó qua lại ‘rong chơi’ giữa núi xác biển máu, không nói là như cá gặp nước, nhưng ít nhất cũng là mặt không biến sắc. Với tình trạng hiện giờ của ngươi, nếu gặp phải biến cố như khi đó , ngươi sẽ ứng phó thế nào?”
                Sắc mặt của Trung Nguyên Vương tái nhợt, nói: “Đại khái là tiểu vương như ta ở hậu phương quanh năm, đã quen sống an nhàn sung sướng quá mức, nên bây giờ làm mất mặt tổ tiên, làm trò cười cho thiên hạ...”
                Đông Phương đại soái quay đầu lại, sa sầm mặt mày, chậm rãi nói: “Ngươi là thân vương của hoàng thất, được nuôi dưỡng bằng của cải xương máu của nhân dân, thế mà mới nhìn thấy máu tươi, ngươi đã không chịu đựng nổi, lại còn phản ứng như vậy. Hoàng gia là tấm gương sáng ở đại lục, gánh trọng trách trên vai, dáng vẻ của ngươi như vậy, sao có thể làm gương cho thiên hạ? Nếu ngày nào đó ngươi ra trận, sao ta dám hy vọng ngươi có thể làm gượng cho binh sĩ?”
                Trung Nguyên Vương: “Ta...”
                Bắc Cung Hào đại soái càng không khách khí, nói: “Quân Thái Phong, bổn soái cho ngươi một lời khuyên, thành thật ngồi xuống xem tiếp đi, nhanh chóng thích ứng, thích ứng càng sớm càng tốt.”
                Trung Nguyên Vương thở hổn hển, trán nổi lên gân xanh, hai tay siết chặt thành nắm đấm.
                Cả ba vị đại soái đều nhìn hắn một cách thờ ơ, không quan tâm đến hành động của hắn một chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play