Ánh mắt Văn Hành Thiên càng thêm ngưng trọng, thấp giọng: “Lão đại, hôm nay nhân tiện nói đến đây, Ngự Tọa đại nhân họ Tả, Tả Tiểu Đa cũng họ Tả, ngươi nói có thể hay không...”
Diệp Trường Thanh cũng thấp giọng: “Nhưng chưa từng nghe nói Ngự Tọa đại nhân có hậu nhân... Nếu như có, dựa theo tuổi tác mà tính... Tả Tiểu Đa coi như là... Chỉ sợ là chắt trai của chắt trai của chắt trai...Vai vế như vậy sao??”
Văn Hành Thiên nhất thời lại gạt bỏ nghi ngờ của mình, lắc đầu liên tục: “Mấy lời kia, mấy lời kia, mới vừa rồi chỉ là nhân tiện nói vậy thôi, ta chưa nói, ta chưa nói!”
“Đây là, di truyền cách đời ngược lại thì có thể, nhưng di truyền cách đời nhiều như vậy... Hơn nữa, hồ sơ của Tả Tiểu Đa rất rõ ràng, cha Tả Trường Lộ, mẹ Ngô Vũ Đình, đều là người bình thường của thành Phượng Hoàng, bình thường đến mức không thể bình thường hơn nữa, tuy nói còn có một chị gái thiên phú hơn người, nhưng mà chị hắn thực ra thì không phải là chị gái ruột...”
Diệp Trường Thanh nói: “Nếu như là hậu nhân của Ngự Tọa đại nhân, dù là không chịu đựng nổi, không có tư chất đi nữa, nhưng cũng không thể rơi vào một nơi chật hẹp, một thành nhỏ ở biên thùy như thành Phượng Hoàng chứ?”
Văn Hành Thiên nói: “Nhưng Viêm Dương Chân Kinh mà bộ trường Nam đưa, Ngô Thiết Giang đại nhân đánh chùy cho tên nhóc này cũng là sự thật!”
Diệp Trường Thanh cau mày: “Ta cũng luôn suy nghĩ vấn đề này... Họ Tả này, mặc dù rất ít thấy, nhưng trên đại lục cũng không phải là ít; có thể phối hợp với quyển kinh Bộ trưởng Nam đưa, Ngô Thiết Giang đánh chùy, vậy cũng chỉ có bốn chữ kia là càng nghĩ càng hợp thôi...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT