Trong đại lao, Ngao Kim vẫn bị giam cầm, tay chân bị xiềng xích, trên cái đầu trọc lóc của hắn vẫn còn lại một dấu giày.
“Khốn nạn, là ai bảo các ngươi giam Kim lão ở đây?” Phệ Thiên Hoàng vừa bước vào đã bắt đầu chửi lớn: “Các ngươi còn không mau đem chìa khóa ra đây?”
Thuộc hạ giao chìa khóa cho Phệ Thiên Hoàng, vẻ mặt không nói nên lời.
Chẳng phải ngươi bảo bọn ta giam sao?
Đương nhiên, lời này hắn không dám nói thẳng ra.
Sau khi nhận lấy chìa khóa, Ngao Trung cười bước đến bên cạnh Ngao Kim, trước là giúp hắn mở xích, sau đó lại phủi dấu giày trên cái đầu trọc lóc của hắn, vừa cười hì hì nói: “Ờm, ờm, lão Kim à, trước đây là ta tắc trách, ngươi đừng tính toán với ta, mọi chuyện thật giống như lời ngươi nói, Khanh nhi thật sự là vị cứu tinh mà ngươi nói, ngươi bói cũng chuẩn thật đấy!”
Nghe đến đây, Kim lao chợt nghẹn ngào, run rẩy hỏi: “Thật không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT