“Đúng lúc không còn gì để ăn. Dạo này toàn ăn mấy món thịt nướng gì đó, bị nhiệt miệng rồi. Làm món canh rắn, vừa no bụng lại vừa thanh nhiệt!” Dịch Phong thì thầm trong miệng, lấy từ trong giỏ tre ra một cái nồi nhỏ, đun nước sôi, sau khi lóc xương, lóc thịt rắn thì thả vào nồi.
“Xà… Xà Vương?”
Ưng Vương chứng kiến hết tất cả, trợn mắt, nhìn cái chết thảm thương của người bạn đồng hành, ngay lập tức, một cơn bão nổi lên trong lòng.
Đồng thời, sự tức giận và sỉ nhục dâng lên ngập trời, hắn ta quằn quại, liều mạng huy động toàn bộ sức mạnh còn lại của mình, cố gắng xua tan chất độc trong cơ thể.
Tuy nhiên, đúng vào lúc này, hắn liếc mắt một cái theo bản năng, nhưng suýt chút nữa kinh hãi đến mức hồn bay phách tán.
Gần đầm nước, bên cạnh nham thạch, kẻ bị treo trên cành cây khô bằng dây rơm kia chẳng phải là Bác Cổ Võ Hoàng mà bọn họ đêm lao tâm, ngày khổ trí hay sao?
“Grừ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT