Nhất thời, bầu không khí trầm xuống.
Cuối cùng, Trư Vương đứng ra nói: “Hắn bắt Yêu Hoàng đi, còn dám phát ngôn ngông cuồng sẽ nấu canh uống. Hành động này không hề nghi ngờ là có chứa mục đích sỉ nhục, lại thêm việc xưa nay nhân loại có thù hận với Yêu giới của chúng ta, nên rất có thể hắn đang cố ý khiêu khích, thậm chí là tuyên chiến với chúng yêu của núi Mạc Phủ!”
“Đúng thế, nhưng cũng có khi hắn tới để trả thù.” Lộc Vương xen vào: “Bình thường khi nhân loại vào núi, chư vị dù ít dù nhiều thì cũng ăn mấy người, Yêu Hoàng trong mấy năm gần đây thì càng không cần phải nói. Theo ta thấy thì rất có thể trong mấy người bị ăn có hậu bối hoặc là đồ đệ của người này cũng nên.”
“Lộc Vương nói có lý lắm.” Hầu Vương nói: “Nhân loại luôn có thù tất báo, coi trọng việc gậy ông đập lưng ông, điều này phù hợp với mục đích dùng Yêu Hoàng làm nguyên liệu nấu canh của hắn.”
“Ta thấy hai lý do này đúng được tám chín phần rồi đấy.” Báo Vương gật đầu nói: “Nhưng cho dù thế nào, chỉ dựa vào chúng ta thôi thì không cứu Yêu Hoàng ra được, cho nên vẫn cần một kế hoạch cụ thể!”
“Theo ta thì, dù là lý do gì, hành động kia đều mang ý tuyên chiến với chúng yêu của núi Mạc Phủ.” Giọng Ưng Vương trầm xuống: “Mà nhân loại là kẻ thù chung của Yêu giới chúng ta. Hắn ta đã khiêu khích như vậy, chúng ta hoàn toàn có thể bẩm báo việc này cho Yêu Hoàng ở các lãnh thổ khác, xin sự giúp đỡ của bọn họ.”
“Ta tán thành.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT