KÀi"
"Thứ cho văn chương văn bối có hạn, thật sự khó lòng dùng ngôn ngữ hình dung sự sùng bái và khâm phục đối với tiền bối"
"Tóm lại từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy tiền bối, ta đã kính ngưỡng tiền bối như nước sông cuồn cuộn miên man không dứt, lại như thiên hà tràn lan vừa tuôn ra không thể thu lại được, nghe một lời của tiền bối còn hơn vạn năm học tập gian khổ, từ xưa đến nay chỉ có tiền bối là nhân vật lợi hại! Có thể gặp ngài vào giờ phút này thật sự là vinh hạnh cả đời của vãn bối, đợi trở về Tam Sinh Môn nhất định sẽ vẽ tranh của tiền bối để đệ tử tông môn kính ngưỡng vạn thế"
"Đương nhiên chuyện này cũng phải cảm tạ liệt tổ liệt tông của Trịnh gia ta, cũng không biết tích được âm đức gì mới có thể khiến ta may mắn gặp được tiền bối"
Nói rồi Trịnh Võ nghẹn ngào thành tiếng, than thổ khóc lóc, nước mắt lưng tròng, về mặt cuồng nhiệt nhìn Lâu Bản Vĩ.
"Ôi chao, đã lâu bản thần chưa gặp người nào thành thật như vậy!"
Lâu Bản Vĩ đi về phía Trịnh Võ, hai tay đỡ ông ta dậy, vẻ mặt tán thưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT