Nhớ đến gì đó, Vương Việt vội vàng nói: "Tiền bối, Thất Thải Bảo Anh tuy tên dễ nghe, nhưng trên thực tế cũng không phải là yêu thú tốt đẹp gì, nó trời sinh tính xảo trá, còn dễ giết chủ, cho nên sau khi tiền bối mang đi xin hãy chú ý đến nó."
"Không sao cả, buổi tối nấu canh rồi."
Tô Bạch nhìn thoáng qua sắc trời, biết không còn thời gian để ngây người, còn ở đây nữa cơm chiều của đại nhân sẽ bị trễ mất.
Cho nên nói xong Tô bạch vội bay đi.
Để lại hai người hỗn độn trong gió, mắt to trừng mắt nhỏ.
"Thất thải Bảo Anh nấu canh?"
Vẻ mặt Trần Võ giật giật: "Lẽ nào là ta nghe lầm?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play