Mặc dù Tiêu Thừa Dục đã đuổi Tư Uyển đi, nhưng chuyện mẫu đơn trong Ngự Hoa Viên bị hái vẫn truyền đến tai Hoàng đế.
"Nghe nói người trong cung của con tự tiện hái mẫu đơn trong Ngự Hoa Viên?" Hoàng đế vừa hỏi vừa nằm tựa trên sập, bên cạnh là một mỹ nhân.
Do chìm đắm trong tửu sắc quá độ, sắc mặt Hoàng đế tiều tụy, quầng mắt thâm đen, gương mặt sưng phù. Nhìn ông ta, khó ai có thể liên tưởng đến một vị Cửu Ngũ Chí Tôn đầy uy nghiêm.
Tiêu Thừa Dục ung dung lật viên ngọc trong tay, giọng điệu hờ hững: “Phụ hoàng nghe ai nói? Là Bát Hoàng muội sao?”
"Đúng vậy, nha đầu đó chạy đến trước mặt trẫm, nói con vì một cung nữ mà nặng lời với nó. Còn bảo cung nữ kia cả gan hái trộm hoa trong Ngự Hoa Viên." Hoàng đế híp mắt nhìn Tiêu Thừa Dục, “Dục nhi, chuyện này có thật không?”
Tiêu Thừa Dục không trả lời trực tiếp, chỉ nhàn nhạt nói: “Người hầu của nhi thần hái mấy đóa hoa, sao có thể gọi là trộm?”
Câu trả lời này khiến Hoàng đế rất hài lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play