Tiêu Thừa Dục nhìn chiếc bánh bao đã bị cắn mấy miếng, còn in cả dấu răng nhỏ xíu, không khỏi tỏ vẻ ghét bỏ.
Nhưng nhóc con lại kiên trì không buông.
Rõ ràng cánh tay còn ngắn cũn, vậy mà vẫn cố gắng duỗi dài ra, quyết tâm đút cho hắn ăn.
“Ca ca, ăn ngon lắm.”
Tiêu Thừa Dục liếc nhìn nàng, cố ý nói: “Nếu ta thích quá mà ăn hết sạch thì sao? Ngươi có đưa hết cho ta không?”
“Đưa!” Cố Nhược Kiều đáp ngay không chút do dự.
“Xác định? Đây không phải món ngươi thích nhất sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play