Vết thương không quá sâu, nhưng lại dài.
Ngay khi thuốc cầm máu được xịt lên, Cố Nhược Kiều liền hít mạnh một hơi vì đau, theo phản xạ muốn rụt tay lại nhưng bị Diệp Nam Sinh giữ chặt.
“Nhịn một chút nào.”
Mắt Cố Nhược Kiều ngân ngấn nước, cố gắng chịu đau để bôi thuốc.
Hai người mặc đồ ngụy trang đứng gần đó cau mày.
Trong thời đại tận thế thế này, một cô gái yếu đuối như vậy sao có thể theo họ ra ngoài chứ?
Nhưng dù không hài lòng, họ cũng không nói gì, vì trong phòng này toàn là xác chết và máu me, mùi hôi thối đến mức họ không thể đứng lâu được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT