Lần này Ngũ Nhạc tiến công hoàn toàn khác với những gì sử sách ghi chép, lúc trước Ngũ Nhạc không hề có một thanh Thần Kiếm nào, cho dù đám Khô Nhân này đều không thấy nhắc đến, thế nhưng hiện tại tập kết nhiều loại binh chủng như vậy, thật khiến người ta khiếp sợ không thôi.
Cũng không biết cha có đối sách gì không, chúng ta dùng hai thanh Thần Kiếm trực tiếp giết ra ngoài?
Đây đúng là một cái biện pháp tốt, về phần một thanh Thần Kiếm còn lại, để Đông Tứ và Đát Từ đi giải quyết là được.
Dù sao còn có Liệt Cốt cùng Tuyệt Thiên, bọn họ đều là thuộc hạ của cha vợ, bốn người đánh một thanh Thần Kiếm, hẳn không thành vấn đề.
Dạ Côn đột nhiên nghĩ đến một chuyện, Liệt Cốt làm sao chạy tới? Y không phải vị thành niên sao?
Xuyên qua đại quân Khô Nhân, Nguyên Chẩn cùng Phong Điền cảm thấy da gà da vịt trên người mình đều nổi lên hết cả rồi, nhìn những Khô Nhân đó, thấp bé gầy yếu, con mắt chiếm bảy phần khuôn mặt, hai hàng răng nanh chảy nước bọt, nhìn mấy người Dạ Côn vộ vã đi qua cũng không nhịn nổi, phát ra tiếng khẽ kêu.
Lộ trình tuy ngắn ngủi, nhưng lưng của Nguyên Chẩn cùng Phong Điền đều đã ướt đẫm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play