Nguyên Chẩn cùng Phong Điền đều đã bặt biệt danh cho Nhan Mộ Nhi, đó chính là "liêu thiên chung kết giả" (kẻ hủy diệt chuyện phiếm).
Dạ Côn nắm tay nhỏ của Diệp Ly, bất đắc dĩ cười cười, tương đối mà nói Mộ Nhi vẫn có chút tính tình tiểu hài tử, Diệp Ly lại không có như vậy.
Nhan Mộ Nhi mặc dù tuổi tác lớn, thế nhưng trường kỳ sống ở bên trong Mê Vụ Sâm Lâm, chưa từng đi ra ngoài, cho nên tính tình rất đơn thuần.
Diệp Ly lại khác, người và sự việc từng trải hơn xa Nhan Mộ Nhi.
Đột nhiên, bên cạnh có một lão giả đi ngang qua cười nói:
- Vị tiểu cô nương này nói rất đúng, làm người vẫn nên thực tế một chút thì hơn.
"Ha ha ha." Sau khi Dạ Côn nghe thấy liền cười ra tiếng, lão giả rất thực tế a.
Nguyên Chẩn cùng Phong Điền bạch nhãn đều lật ra tới, người không thể có mộng tưởng sao... thật là.
- Đại ca, chúng ta đến nơi rồi, nhưng vẫn không có tiền...

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play