Uông Dịch Dương tự tát mình một cách điên cuồng trước mặt họ.
                Hắn rất lợi hại, Uông gia cũng rất lợi hại, nhưng so với Nữ hoàng Cửu Thiên thì có là gì chứ?
                Hắn vả đến nổi khóe miệng chảy ra máu tươi, sau đó quỳ ở nơi đó nói: "Bệ hạ, là lỗi của thần, thần không nên vì chút tiền bạc mà không nhìn ra bệ hạ, lại đi động thủ với cậu Diệp đây, nhưng xin người niệm tình thần bao nhiêu năm nay đã lao động một cách cực khổ, còn nể tình tổ tiên đã từng xông pha trận mạc với bệ hạ, xin hãy tha mạng cho thần. "
                Uông Dịch Dương đang khóc lóc ở đó.
                Hắn ta nhất định không phải đang diễn, hắn ta thực sự sợ hãi.
                "Bổn tôn hỏi ngươi, ngươi đáng bị tội gì đây?"
                Thường Hi hỏi.
                Uông Dịch Dương run lên một cái.
                "n nhân của bệ hạ, hắn không có thực quyền, nhưng lại như đích thân bệ hạ tới, ra tay đối với hắn là tội khinh thường bệ hạ, tội... tội này nên... nên... chém."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play