Cảnh tượng xung quanh đột nhiên thay đổi khiến cho Diệp Thiên Dật chơi giật mình một chút, đồng tử thu nhỏ lại cẩn thận quan sát xung quanh.
                Đây chính xác đã là nơi hoang vắng không người, chung quanh là các loại rừng cây nhỏ hoang vắng, lá cây rơi trên mặt đất đã dày đến mức tạo thành một lớp thảm lún cả chân của ngươi... Bên tai là hòa âm các loại tiếng kêu quỷ dị của sinh vật sống về đêm, còn có gió lay động lá cây truyền đến tiếng "sàn sạt".
                Chẳng trách, chẳng trách hắn đi lâu như vậy mà vẫn không nhìn thấy tháp Minh Châu, vẫn chưa về đến nhà, hóa ra nãy giờ hắn đã bị trúng chiêu của người khác, nãy giờ đoạn đường hắn đi đều là ảo cảnh, thật ra hắn đã đi ra khỏi nội thành của thành Cửu Châu Thiên rồi, nãy giờ hắn đi thẳng về phía núi rừng hoang vu, chỉ là ảo cảnh khiến cho hắn nghĩ là mình vẫn còn ở trong thành Cửu Châu Thiên.
                Còn việc ai là người ra tay với hắn...
                "Các vị còn không đi ra sao?"
                Diệp Thiên Dật nắm chặt tay Tiểu Anh Vũ, sau đó lạnh lùng nói một câu.
                Biết làm sao được, Diệp Thiên Dật cũng không phải thần, hắn cũng không có năng lực đặc thù nào để có thể phá cái huyễn cảnh này được, cho nên hắn bị trúng chiêu là chuyện rất bình thường, chỉ là... Hiện tại hệ thống không còn là hệ thống võ thần nhập thân nữa rồi, nữ võ thần lấy được lại là con bé ngốc này, nếu như phải đối mặt với đối thủ quá cường đại, thì Diệp Thiên Dật Huyền Thiên cảnh bát giai căn bản không là gì!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play