Đúng vậy, bọn họ đều là người biết làm thơ, đôi khi một bài thơ được lưu truyền thiên cổ phải viết trong vòng mấy tháng cũng không phải chuyện gì lạ! Chuyện không chút suy nghĩ gì mà lại có thể viết ra tám trăm bốn mươi chữ liên tục trong vòng mười lăm phút, thì chuyện này là tuyệt không thể xảy ra!
                Diệp Thiên Dật cười một tiếng.
                "Ngươi cười cái gì?"
                Hà Thường Vũ nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.
                Diệp Thiên Dật thở dài một hơi, sau đó nói: "Các vị, ta cảm thấy có một việc rất khó hiểu. Mọi người thấy đó, từ lúc bắt đầu đến bây giờ, trước sau ta vẫn chưa cố ý giải thích điều gì, mà đều là người này vẫn luôn cố tình nhằm vào ta, các ngươi muốn gì ta làm đó, nói đề tài quá phổ biến, vậy giờ viết đề tài ít người biết còn bị cho là đạo văn, viết hay lại không tin, thừa nhận một người giỏi hơn ngươi khó vậy sao? Hửm? Khó vậy sao?"
                Diệp Thiên Dật cười nhìn Hà Thường Vũ.
                Sau đó Diệp Thiên Dật tiếp tục nói: "Ngươi cho rằng ta học thuộc thơ từ trước chứ gì? Được, thơ về đễ tài mỹ nhân cũng nhiều đúng chứ? Nếu một bài có thể là ta học thuộc trước, vậy hai bài, ba bài, năm bài, mười bài thì sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play